Similar topics
Truyện cười
+2
Hello
xuanthangcdt
6 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Truyện cười
Chết Theo
--------------------------------------------------------------------------------
Hai tình nhân dắt vào bụi cây ngồi thề thốt với nhau. Người nào cũng cả quyết rằng mình yêu thật lòng, keo sơn gắn bó, trăm năm bạc đầu. Cậu long trọng thề:
Nếu anh mà bỏ em thì trời đánh anh chết.
Mợ cũng hăng hái không kém:
Nếu em mà phụ anh thì chết cũng chết một cách đau đớn.
Giữa lúc quyết liệt ấy, bên kia bụi cây có ông già mắc bịnh táo bón ngồi đã lâu vụt nói luôn:
Tao rặn không ra rồi cũng chết theo tụi bây!
Thử đọc xem sao
--------------------------------------------------------------------------------
Hai tình nhân dắt vào bụi cây ngồi thề thốt với nhau. Người nào cũng cả quyết rằng mình yêu thật lòng, keo sơn gắn bó, trăm năm bạc đầu. Cậu long trọng thề:
Nếu anh mà bỏ em thì trời đánh anh chết.
Mợ cũng hăng hái không kém:
Nếu em mà phụ anh thì chết cũng chết một cách đau đớn.
Giữa lúc quyết liệt ấy, bên kia bụi cây có ông già mắc bịnh táo bón ngồi đã lâu vụt nói luôn:
Tao rặn không ra rồi cũng chết theo tụi bây!
Thử đọc xem sao
xuanthangcdt- Thiếu tá
- Cung :
Lớp : 12A9
Khóa : 2001-2004
Nghề nghiệp : Đang thất nghiệp
Tổng số bài gửi : 185
Điểm bài viết : -4
Ngày tham gia : 02/07/2009
hehe
Cả Đời Người
--------------------------------------------------------------------------------
Một ông đi du học ngoại quốc trở về với văn bằng tiến sĩ, nào văn chương, nào sử ký, nào pháp luật, nào kinh tế học, nào xã hội học, nào triết học, ngoài ra có cả phần y khoa bác sĩ và bằng kỹ sư cầu cống nữa. Bởi thế thiên hạ gọi ông là một "Bác học". Nhưng người đời trọng ông bao nhiêu, thì ông lên mặt bấy nhiêu. Thậm chí với ai ông cũng chê là dốt, và ngồi với ai, dù người ấy là người cùng nước ông cũng thao thao xổ ra những tiếng ngoại quốc và những tiếng ngoại quốc...
Bữa nọ, nhà "Bác học" đáng kính phải qua một con sông rộng bằng chiếc thuyền tam bản. Thấy anh lái đò vừa chèo vừa nghêu ngao hát, ông nhổ nước miếng xuống sông đánh phì rồi hỏi:
Anh cũng biết văn nghệ nữa à?
Anh lái đò lễ phép:
Thưa ông tôi chỉ có biết chèo đò, chớ đâu có biết văn nghệ là cái gì?
Nhà bác học nói:
Văn nghệ mà anh không biết thì anh chết nửa đời người rồi. À mà anh có biết tiếng Anh hay tiếng Pháp gì không, có biết chính trị là gì không?
Dạ, không biết!
Thế thì anh chết nửa đời người nữa rồi.
Vậy anh có biết sử ký, pháp luật, kinh tế và khoa học gì không?
Dạ thưa ông, tôi đã nói tôi là dân ngu khu đen, chỉ biết chèo đò kiếm ăn, chớ không biết gì cả...
Không biết thật sao, trời ơi như thế thì anh cũng chết nửa đời người nữa vậy!
Nói đến đây ông định thuyết thêm, nhưng trời bỗng thình lình nổi gió, nước sông cuộn sóng lên ầm ầm, mà thuyền mới lênh đênh ra giữa sông. Anh lái đò sợ một mình chèo không kịp bến, muốn nhờ nhà bác học giúp đỡ một tay cho mau chóng thoát hiểm, nên hỏi:
Dạ thưa ông biết chèo không ạ?
Nhà bác học la:
Hứ, cái anh này, chèo, tôi đâu có biết!
Anh lái đò vừa chống chỏi với phong ba, vừa cười bảo:
Dạ thì hôm nay ông chết nửa đời người rồi đấy!
Nhà bác học ta lúc đó mới cảm thấy nóng mặt nóng tay, nhưng rồi sóng càng to, thuyền càng bị đánh, bị nước ào ạt tràn vào, biết không thể nào tránh khỏi bị đắm giữa sông sâu, sóng cả, anh lái đò hốt hoảng hỏi:
Chết, chết. Thưa ông, ông biết lội (bơi) không ạ!
Nhà bác học tái xanh mặt mày lại:
Dạ thưa anh, tôi không biết lội, lạy anh, anh cứu tôi, không thì tôi nguy mất!
Anh lái đò nhìn nhà bác học đáp:
Không biết lội nữa à! Chèng đéc ơi, thế thì hôm nay ông chết cả đời người, còn gì?
--------------------------------------------------------------------------------
Một ông đi du học ngoại quốc trở về với văn bằng tiến sĩ, nào văn chương, nào sử ký, nào pháp luật, nào kinh tế học, nào xã hội học, nào triết học, ngoài ra có cả phần y khoa bác sĩ và bằng kỹ sư cầu cống nữa. Bởi thế thiên hạ gọi ông là một "Bác học". Nhưng người đời trọng ông bao nhiêu, thì ông lên mặt bấy nhiêu. Thậm chí với ai ông cũng chê là dốt, và ngồi với ai, dù người ấy là người cùng nước ông cũng thao thao xổ ra những tiếng ngoại quốc và những tiếng ngoại quốc...
Bữa nọ, nhà "Bác học" đáng kính phải qua một con sông rộng bằng chiếc thuyền tam bản. Thấy anh lái đò vừa chèo vừa nghêu ngao hát, ông nhổ nước miếng xuống sông đánh phì rồi hỏi:
Anh cũng biết văn nghệ nữa à?
Anh lái đò lễ phép:
Thưa ông tôi chỉ có biết chèo đò, chớ đâu có biết văn nghệ là cái gì?
Nhà bác học nói:
Văn nghệ mà anh không biết thì anh chết nửa đời người rồi. À mà anh có biết tiếng Anh hay tiếng Pháp gì không, có biết chính trị là gì không?
Dạ, không biết!
Thế thì anh chết nửa đời người nữa rồi.
Vậy anh có biết sử ký, pháp luật, kinh tế và khoa học gì không?
Dạ thưa ông, tôi đã nói tôi là dân ngu khu đen, chỉ biết chèo đò kiếm ăn, chớ không biết gì cả...
Không biết thật sao, trời ơi như thế thì anh cũng chết nửa đời người nữa vậy!
Nói đến đây ông định thuyết thêm, nhưng trời bỗng thình lình nổi gió, nước sông cuộn sóng lên ầm ầm, mà thuyền mới lênh đênh ra giữa sông. Anh lái đò sợ một mình chèo không kịp bến, muốn nhờ nhà bác học giúp đỡ một tay cho mau chóng thoát hiểm, nên hỏi:
Dạ thưa ông biết chèo không ạ?
Nhà bác học la:
Hứ, cái anh này, chèo, tôi đâu có biết!
Anh lái đò vừa chống chỏi với phong ba, vừa cười bảo:
Dạ thì hôm nay ông chết nửa đời người rồi đấy!
Nhà bác học ta lúc đó mới cảm thấy nóng mặt nóng tay, nhưng rồi sóng càng to, thuyền càng bị đánh, bị nước ào ạt tràn vào, biết không thể nào tránh khỏi bị đắm giữa sông sâu, sóng cả, anh lái đò hốt hoảng hỏi:
Chết, chết. Thưa ông, ông biết lội (bơi) không ạ!
Nhà bác học tái xanh mặt mày lại:
Dạ thưa anh, tôi không biết lội, lạy anh, anh cứu tôi, không thì tôi nguy mất!
Anh lái đò nhìn nhà bác học đáp:
Không biết lội nữa à! Chèng đéc ơi, thế thì hôm nay ông chết cả đời người, còn gì?
xuanthangcdt- Thiếu tá
- Cung :
Lớp : 12A9
Khóa : 2001-2004
Nghề nghiệp : Đang thất nghiệp
Tổng số bài gửi : 185
Điểm bài viết : -4
Ngày tham gia : 02/07/2009
Re: Truyện cười
Đọc xong truyện thứ nhất, tao vẫn chưa cười được. Chắc tại tao tích phân chậm
Hello- Đại tá
- Cung :
Lớp : 10-11-12A9
Khóa : 2001-2004
Tổng số bài gửi : 854
Điểm bài viết : 9
Ngày tham gia : 25/06/2009
Thêm mấy truyện cười Vova góp vui nè
Trong giờ học, cô giáo:
- Các em chú ý, hãy nhìn cô và nói xem các em thích cái gì trên người cô và cô sẽ nói cho biết lớn lên các em làm gì!
Cô bé Masha: - thưa cô, em thích mái tóc của cô
- Ôi Masha yêu quí, lớn lên em sẽ trở thành một thợ làm đầu nổi tiếng.
Cậu bé Pêchia: - Thưa cô, đôi mắt của cô rất đẹp!
- Cám ơn Pêchia, lớn lên em sẽ trở thành bác sỹ nhãn khoa giỏi. Thế còn Vôva, em nói gì đi chứ, đừng có xịu mặt như vậy.
Vôva: - Thưa cô, em biết nói gì bây giờ? Bố mẹ em chắc sẽ buồn lắm khi biết em chỉ làm một công nhân vắt sữa bò ở nông trang thôi... hix... hix T__T
Trong tiết Tập làm văn, thấy Vova luôn là người hăng hái, cô giáo gọi Vova lên bảng:
- Con hãy miêu tả một chú gà trống ở khu vườn...
Vova bắt đầu hồn nhiên:
- Buổi sáng, ông mặt trời thức dậy, toả những tia nắng ấm áp xuống vườn nhà em....
- Hay, hay... - có tiếng xuýt xoa ở dưới, cô giáo cười tươi.
- Chú gà trống đĩnh đạc ra giữa vườn, vươn cổ cất tiếng gáy vang động khắp nơi....
- Tuyệt vời..., thật tuyệt... - lại tiếng xuýt xoa.
- Sau đó chú nhảy lên lưng chị gà mái....
- Thôi, thôi, được rồi, xuống ngay, xuống ngay... - cô giáo hoảng hốt.
- Nhưng chú gà trống nhà con đâu có chịu xuống ngay, thưa cô...? Nó đang đạp đạp mà... - Vova vẫn hồn nhiên trả lờI
Váy của cô bay lên
Lớp học đang yên tĩnh, đây đó vang lên tiếng nói chuyện của lớp bên cạnh . Bỗng có một luồng gió nhẹ hất tung váy cô giáo lên .
Cuộc khẩu cung bắt đầu:
- Misa! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ?
- Thưa cô em nhìn thấy bắp chân cô .
- Đuổi học 1 ngày .
- Maika! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ?
- Thưa cô em nhìn thấy đầu gối cô
- Đuổi học 1 tuần .
- Sasa! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ?
- Thưa cô em nhìn thấy đùi cô .
- Đuổi học 1 tháng
- Vova! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ?
Vova xách cặp lên:
- Chào tạm biệt các bạn, hichic, hẹn 1 năm nũa tớ quay lại
Cô giáo dẫn học sinh đi tham quan công trường.
Vừa tới nơi thì xảy ra tai nạn: một công nhân rơi từ tầng 4 ngôi nhà mới xây xuống đất.
Sau buổi tham quan cô giáo tập trung học sinh lại để rút ra bài học từ trường hợp trên :
- Theo các em, vì sao chú công nhân bị ngã ?
- Masa giơ tay : thưa cô vì chú công í không tuân thủ quy tắc an toàn lao động a.
- Rất có thể như vậy, ai có ý kiến khác nào ?
- Kôlia : Thưa cô có thể chú ấy bị cảm .
- Cũng không loại trừ khả năng này. Thế còn Vova , em nghĩ sao ?
- Chú ấy ngã vì chửi mẹ em !
- Thế là thế nào ? Chú ấy chửi mẹ em khi nào ?
- Chú ấy bảo : thằng ôn kia, đ.m m đừng có rung thang nữa.
- Các em chú ý, hãy nhìn cô và nói xem các em thích cái gì trên người cô và cô sẽ nói cho biết lớn lên các em làm gì!
Cô bé Masha: - thưa cô, em thích mái tóc của cô
- Ôi Masha yêu quí, lớn lên em sẽ trở thành một thợ làm đầu nổi tiếng.
Cậu bé Pêchia: - Thưa cô, đôi mắt của cô rất đẹp!
- Cám ơn Pêchia, lớn lên em sẽ trở thành bác sỹ nhãn khoa giỏi. Thế còn Vôva, em nói gì đi chứ, đừng có xịu mặt như vậy.
Vôva: - Thưa cô, em biết nói gì bây giờ? Bố mẹ em chắc sẽ buồn lắm khi biết em chỉ làm một công nhân vắt sữa bò ở nông trang thôi... hix... hix T__T
Trong tiết Tập làm văn, thấy Vova luôn là người hăng hái, cô giáo gọi Vova lên bảng:
- Con hãy miêu tả một chú gà trống ở khu vườn...
Vova bắt đầu hồn nhiên:
- Buổi sáng, ông mặt trời thức dậy, toả những tia nắng ấm áp xuống vườn nhà em....
- Hay, hay... - có tiếng xuýt xoa ở dưới, cô giáo cười tươi.
- Chú gà trống đĩnh đạc ra giữa vườn, vươn cổ cất tiếng gáy vang động khắp nơi....
- Tuyệt vời..., thật tuyệt... - lại tiếng xuýt xoa.
- Sau đó chú nhảy lên lưng chị gà mái....
- Thôi, thôi, được rồi, xuống ngay, xuống ngay... - cô giáo hoảng hốt.
- Nhưng chú gà trống nhà con đâu có chịu xuống ngay, thưa cô...? Nó đang đạp đạp mà... - Vova vẫn hồn nhiên trả lờI
Váy của cô bay lên
Lớp học đang yên tĩnh, đây đó vang lên tiếng nói chuyện của lớp bên cạnh . Bỗng có một luồng gió nhẹ hất tung váy cô giáo lên .
Cuộc khẩu cung bắt đầu:
- Misa! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ?
- Thưa cô em nhìn thấy bắp chân cô .
- Đuổi học 1 ngày .
- Maika! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ?
- Thưa cô em nhìn thấy đầu gối cô
- Đuổi học 1 tuần .
- Sasa! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ?
- Thưa cô em nhìn thấy đùi cô .
- Đuổi học 1 tháng
- Vova! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ?
Vova xách cặp lên:
- Chào tạm biệt các bạn, hichic, hẹn 1 năm nũa tớ quay lại
Cô giáo dẫn học sinh đi tham quan công trường.
Vừa tới nơi thì xảy ra tai nạn: một công nhân rơi từ tầng 4 ngôi nhà mới xây xuống đất.
Sau buổi tham quan cô giáo tập trung học sinh lại để rút ra bài học từ trường hợp trên :
- Theo các em, vì sao chú công nhân bị ngã ?
- Masa giơ tay : thưa cô vì chú công í không tuân thủ quy tắc an toàn lao động a.
- Rất có thể như vậy, ai có ý kiến khác nào ?
- Kôlia : Thưa cô có thể chú ấy bị cảm .
- Cũng không loại trừ khả năng này. Thế còn Vova , em nghĩ sao ?
- Chú ấy ngã vì chửi mẹ em !
- Thế là thế nào ? Chú ấy chửi mẹ em khi nào ?
- Chú ấy bảo : thằng ôn kia, đ.m m đừng có rung thang nữa.
princenight- Trung úy
- Cung :
Lớp : 12A9
Khóa : 2001-2004
Tổng số bài gửi : 47
Điểm bài viết : 0
Ngày tham gia : 29/06/2009
Re: Truyện cười
Cả 3 truyện này đều rất hay. Tớ cũng là 1 fan của Vova đấy
Hello- Đại tá
- Cung :
Lớp : 10-11-12A9
Khóa : 2001-2004
Tổng số bài gửi : 854
Điểm bài viết : 9
Ngày tham gia : 25/06/2009
Mày nên khám lại mắt đi
Hình như 4 chứ ko phải 3 hay là mắt tao kém. Truyện về Vôva thì nhiều lắm seash trên mạng có cả rổ. để tao cho chúng mày vài truyện kkhác nhé...
____________________________________________
Có một đôi tình nhân đi chơi với nhau,chàng trai đưa cô gái đến một bụi cây rồi dừng lại.
Cố gái thấy thế nên nói luôn:
- Anh ơi đừng dừng lại ở chỗ tối này..
- Anh ơi đừng dừng lại chỗ tối...
- Anh ơi đừng dừng lại chỗ...
- Anh ơi đừng dừng lại...
- Anh ơi đừng dừng...
- Anh ơi đừng...
- Anh ơi...
- Anh....
- Ahhhhhhhh.............
______________________________________________
Có một đàn dơi lớn trên sa mạc vì điều kiện khắc nghiệt mà chúng bị đói đã lâu.
Trong lúc cả đàn tưởng như không thể chịu nổi thì có một con trong đàn bay về mồm be bét máu
Cả đàn nhao nhao:
- Mày kiếm được thức ăn ở đâu thế??
- Thế chúng mày có muốn được như tao không??
- Có, có- cả đàn lại nhao lên
- Được rồi chúng mày theo tao- con dơi đó trả lời
Rồi nó dẫn cả đàn đi, không biết bao lâu sau nó dừng lại tại một gốc cây to
Chúng mày có nhìn thấy cái cây này không???- con dơi nọ nói
- Có, có- cả đàn lại nhao lên
- Thế mà tao đéo thấy- nó thở dài đáp...
____________________________________________
Có một đôi tình nhân đi chơi với nhau,chàng trai đưa cô gái đến một bụi cây rồi dừng lại.
Cố gái thấy thế nên nói luôn:
- Anh ơi đừng dừng lại ở chỗ tối này..
- Anh ơi đừng dừng lại chỗ tối...
- Anh ơi đừng dừng lại chỗ...
- Anh ơi đừng dừng lại...
- Anh ơi đừng dừng...
- Anh ơi đừng...
- Anh ơi...
- Anh....
- Ahhhhhhhh.............
______________________________________________
Có một đàn dơi lớn trên sa mạc vì điều kiện khắc nghiệt mà chúng bị đói đã lâu.
Trong lúc cả đàn tưởng như không thể chịu nổi thì có một con trong đàn bay về mồm be bét máu
Cả đàn nhao nhao:
- Mày kiếm được thức ăn ở đâu thế??
- Thế chúng mày có muốn được như tao không??
- Có, có- cả đàn lại nhao lên
- Được rồi chúng mày theo tao- con dơi đó trả lời
Rồi nó dẫn cả đàn đi, không biết bao lâu sau nó dừng lại tại một gốc cây to
Chúng mày có nhìn thấy cái cây này không???- con dơi nọ nói
- Có, có- cả đàn lại nhao lên
- Thế mà tao đéo thấy- nó thở dài đáp...
tkt- Đại úy
- Cung :
Lớp : Đả cẩu bổng
Khóa : Quần quên kéo
Nghề nghiệp : Thọc gậy bánh xe
Tổng số bài gửi : 102
Điểm bài viết : -3
Ngày tham gia : 07/07/2009
Ai là triệu phú
Ai là triệu phú remix phần đầu:
Ai là triệu phú remix phần cuối:
Đã Xóa
Ai là triệu phú remix phần cuối:
Đã Xóa
Được sửa bởi cinahut ngày 2009-07-18, 22:04; sửa lần 2.
Hello- Đại tá
- Cung :
Lớp : 10-11-12A9
Khóa : 2001-2004
Tổng số bài gửi : 854
Điểm bài viết : 9
Ngày tham gia : 25/06/2009
Re: Truyện cười
Tên này là tên nào?anh.nguyen đã viết:Nếu tớ ko mất quyền bình chọn tớ sẽ tiêu diệt ngay tên này...
Sao lại mất quyền bình chọn, nói thế oan cho tao quá, tao có làm gì nick của mày đâu. Hay là vẫn chưa biết cách chấm điểm cho bài viết ah
Hello- Đại tá
- Cung :
Lớp : 10-11-12A9
Khóa : 2001-2004
Tổng số bài gửi : 854
Điểm bài viết : 9
Ngày tham gia : 25/06/2009
Re: Truyện cười
Ko phải mày cho tao -1 thì chắc ai đó định cho tao +1 nhưng lại tick nhầm ấy mà.anh.nguyen đã viết:Uả ko phải có dấu + hay - gì đó phải ko...
làm gì có đâu kìa
Hello- Đại tá
- Cung :
Lớp : 10-11-12A9
Khóa : 2001-2004
Tổng số bài gửi : 854
Điểm bài viết : 9
Ngày tham gia : 25/06/2009
ko hiểu
nhưng tại sao tớ ko thấy mấy cái nút chấm điểm ấy
từ sau khi bị admin ưu ái cho con -1 ấy nhỉ?
từ sau khi bị admin ưu ái cho con -1 ấy nhỉ?
Re: Truyện cười
Uh ko phải mày cho tao -1. Mày phát hiện rất đúng đấy, từ khi mày bị -1 thì mày mất quyền chấm điểm bài viết người khác. Cái này tao cũng mới biết.anh.nguyen đã viết:nhưng tại sao tớ ko thấy mấy cái nút chấm điểm ấy
từ sau khi bị admin ưu ái cho con -1 ấy nhỉ?
Do tao để điều kiện những người có điểm >=0 mới đc chấm điểm bài viết nên sau khi tao bị ai đó cho -1 thì tao cũng mất quyền chấm điểm bài viết.
Bây h tao chỉnh lại những người có điểm trên -10 đều có thể chấm điểm bài viết người khác.
Có phải mày ko cho tao -1 được thì mày xui ai đấy cho tao -1 ah
Hello- Đại tá
- Cung :
Lớp : 10-11-12A9
Khóa : 2001-2004
Tổng số bài gửi : 854
Điểm bài viết : 9
Ngày tham gia : 25/06/2009
Re: Truyện cười
cinahut đã viết:Uh ko phải mày cho tao -1. Mày phát hiện rất đúng đấy, từ khi mày bị -1 thì mày mất quyền chấm điểm bài viết người khác. Cái này tao cũng mới biết.anh.nguyen đã viết:nhưng tại sao tớ ko thấy mấy cái nút chấm điểm ấy
từ sau khi bị admin ưu ái cho con -1 ấy nhỉ?
Do tao để điều kiện những người có điểm >=0 mới đc chấm điểm bài viết nên sau khi tao bị ai đó cho -1 thì tao cũng mất quyền chấm điểm bài viết.
Bây h tao chỉnh lại những người có điểm trên -10 đều có thể chấm điểm bài viết người khác.
Có phải mày ko cho tao -1 được thì mày xui ai đấy cho tao -1 ah
này con người ta chính trực lại cứ nghĩ xằng...
buồn ghê ...
Re: Truyện cười
Oh mày đã bị -3 rồi ah. Tao cho mày -1 đầu tiên. Còn -2 tiếp theo không phải tao đâu. Tao cũng đoán được thằng nào cho mày -2 ấy rồi.anh.nguyen đã viết:
này con người ta chính trực lại cứ nghĩ xằng...
buồn ghê ...
Hello- Đại tá
- Cung :
Lớp : 10-11-12A9
Khóa : 2001-2004
Tổng số bài gửi : 854
Điểm bài viết : 9
Ngày tham gia : 25/06/2009
Sao tao cung bi -2
Đéo mẹ đứa nào ghen ghét nhân tài cứ trừ điểm của tao hoài ah. Bài tao viết chất lượng thế cơ mà.
tkt- Đại úy
- Cung :
Lớp : Đả cẩu bổng
Khóa : Quần quên kéo
Nghề nghiệp : Thọc gậy bánh xe
Tổng số bài gửi : 102
Điểm bài viết : -3
Ngày tham gia : 07/07/2009
NGÀY ĐAU KHỔ NHẤT
Một cô bé được má dẫn đi dự đám cưới lần đầu tiên. Cô ngây thơ hỏi:
- Má ơi! Tại sao cô dâu lại mặc áo trắng trong ngày cưới vậy má?
Má cô giải thích:
- Tại vì màu trắng là màu vui mừng. Trong ngày cưới, các cô dâu đều mặc áo trắng, để tỏ cho mọi người biết, ngày đó là ngày vui nhất trong đời.
Cô bé buột miệng:
- Tội nghiệp chú rể, chú ấy mặc áo màu đen, chắc ngày cưới là ngày chú đau khổ nhất trong đời!
Má: !!!
- Má ơi! Tại sao cô dâu lại mặc áo trắng trong ngày cưới vậy má?
Má cô giải thích:
- Tại vì màu trắng là màu vui mừng. Trong ngày cưới, các cô dâu đều mặc áo trắng, để tỏ cho mọi người biết, ngày đó là ngày vui nhất trong đời.
Cô bé buột miệng:
- Tội nghiệp chú rể, chú ấy mặc áo màu đen, chắc ngày cưới là ngày chú đau khổ nhất trong đời!
Má: !!!
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|