Trò thử...
3 posters
Forum 12A9 :: Cuộc sống :: Tình yêu
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Trò thử...
"….Sang khuya thì sao bắt đầu ngơi. Trăng leo lét sáng bên trời. Như hình như xa và cao hơn. Biển chợt cong lên những đường gợi cảm. Anh cài nốt chiếc khuy áo cuối cùng cho em rồi khổ sở:
- Đừng khóc nữa đi! Anh không biết phải làm sao!
Đôi khi con người không biết phải làm sao - cũng như không hiểu vì sao mình lại làm như thế. Cắt nghĩa được đam mê là vô cùng khó. Đổ lỗi cho đam mê lại có gì như không phải.
Em nhìn anh. Yêu thương dữ dội. Muốn tát một cái thật lực - như vẫn có thể tát một thằng kẻ cắp, lại muốn hôn, hôn đến ngạt thở. Nạn nhân trước mặt phá lên cười:
- Mình về thôi ! Ở em bắt đầu xuất hiện triệu chứng của sự “Giết người” !
Trăng ở quá xa. Quả thị vàng óng kia không rơi vào bị ai.
- Nhưng nếu có rơi?
- Mọi cái rơi vào tay một kẻ hư hỏng như anh đều bị thao túng hết.
- Em nữa?
- Có thể lắm ! - Gật đầu, phá lên cười. Tay anh lại bắt đầu đệm đàn dương cầm trên người em. Những chiếc khuy áo mất tác dụng….
…Trong bị Phùng có những nam châm hay sao ấy mà những quả thị bằng sắt cứ tiếp tục rơi vào. Những đoạn kết không có hậu như trong chuyện cổ tích. Anh là một gã phù thuỷ hơn là một bà hàng nước hiền lành.
Con bé ấy - Em thấy rõ - Nó ngồi líu ríu sau lưng anh…Chiếc ống áo ngậm gió phồng lên như thể cũng đang phổng mũi. Em chỉ thấy đáng thương cho hai con cóc cõng nhau đi ngoài phố.
- Em có thê buộc tội - có thể bắt vạ anh. Với một cô gái giàu tự trọng như em, lời xin lỗi của anh lúc này sẽ bị hiểu là xúc phạm. Anh đã cố nuôi giữ, nhưng…anh không thể. Anh không hiểu vì sao mình không còn yêu em nữa.
Em muốn lột trần ba chữ “ không hiểu sao” vô nghĩa đó... Em duyên dáng bỏ đi…
…Không có sự cố gì xảy ra với em sau đó - Không hiểu tại sao. Thấy tháng, em thở phào, yên tâm cắm thùng, mảnh mai qua phố. Không ai biết em từng lầm lỡ."
Mẹ đến tuổi 45 bỗng nhiên chịu vào Nam tái tụ với bố. Em thì sợ những cái phải hàn gắn. Nó gượng gạo và không thể là cái ban đầu được nữa. Phòng hai người giờ thành một. Thành xưởng vẽ. Thành… trại viết. Khán và độc giả là Kiên - đứa cháu đột xuất của bà hàng xóm. Kiên hay loay hoay giải mã chủ đề, ngao ngán kêu trời trước những bức tranh tan hoang và những trang viết chua như giấm của em…
Kiên không phải phát điên đâu bởi vì, kỳ thực - em mới chính là kẻ phát điên trước anh ấy - như đã từng, trước anh.
Phùng xưa cũ của em…
Xin đừng trách em đã dám hư cấu những chuyện tày trời như thế giữa chúng ta. Đừng vội bóc trần cái chuyện ngắn kia của em. Hãy cho em một cái cớ để thử thách người đàn ông em định dùng để thay thế anh.
Chuyện cũ, dù không muốn đã qua rồi - anh hẳn là đã quên…Và em cũng như đã quên…..
- Đừng khóc nữa đi! Anh không biết phải làm sao!
Đôi khi con người không biết phải làm sao - cũng như không hiểu vì sao mình lại làm như thế. Cắt nghĩa được đam mê là vô cùng khó. Đổ lỗi cho đam mê lại có gì như không phải.
Em nhìn anh. Yêu thương dữ dội. Muốn tát một cái thật lực - như vẫn có thể tát một thằng kẻ cắp, lại muốn hôn, hôn đến ngạt thở. Nạn nhân trước mặt phá lên cười:
- Mình về thôi ! Ở em bắt đầu xuất hiện triệu chứng của sự “Giết người” !
Trăng ở quá xa. Quả thị vàng óng kia không rơi vào bị ai.
- Nhưng nếu có rơi?
- Mọi cái rơi vào tay một kẻ hư hỏng như anh đều bị thao túng hết.
- Em nữa?
- Có thể lắm ! - Gật đầu, phá lên cười. Tay anh lại bắt đầu đệm đàn dương cầm trên người em. Những chiếc khuy áo mất tác dụng….
…Trong bị Phùng có những nam châm hay sao ấy mà những quả thị bằng sắt cứ tiếp tục rơi vào. Những đoạn kết không có hậu như trong chuyện cổ tích. Anh là một gã phù thuỷ hơn là một bà hàng nước hiền lành.
Con bé ấy - Em thấy rõ - Nó ngồi líu ríu sau lưng anh…Chiếc ống áo ngậm gió phồng lên như thể cũng đang phổng mũi. Em chỉ thấy đáng thương cho hai con cóc cõng nhau đi ngoài phố.
- Em có thê buộc tội - có thể bắt vạ anh. Với một cô gái giàu tự trọng như em, lời xin lỗi của anh lúc này sẽ bị hiểu là xúc phạm. Anh đã cố nuôi giữ, nhưng…anh không thể. Anh không hiểu vì sao mình không còn yêu em nữa.
Em muốn lột trần ba chữ “ không hiểu sao” vô nghĩa đó... Em duyên dáng bỏ đi…
…Không có sự cố gì xảy ra với em sau đó - Không hiểu tại sao. Thấy tháng, em thở phào, yên tâm cắm thùng, mảnh mai qua phố. Không ai biết em từng lầm lỡ."
Mẹ đến tuổi 45 bỗng nhiên chịu vào Nam tái tụ với bố. Em thì sợ những cái phải hàn gắn. Nó gượng gạo và không thể là cái ban đầu được nữa. Phòng hai người giờ thành một. Thành xưởng vẽ. Thành… trại viết. Khán và độc giả là Kiên - đứa cháu đột xuất của bà hàng xóm. Kiên hay loay hoay giải mã chủ đề, ngao ngán kêu trời trước những bức tranh tan hoang và những trang viết chua như giấm của em…
Kiên không phải phát điên đâu bởi vì, kỳ thực - em mới chính là kẻ phát điên trước anh ấy - như đã từng, trước anh.
Phùng xưa cũ của em…
Xin đừng trách em đã dám hư cấu những chuyện tày trời như thế giữa chúng ta. Đừng vội bóc trần cái chuyện ngắn kia của em. Hãy cho em một cái cớ để thử thách người đàn ông em định dùng để thay thế anh.
Chuyện cũ, dù không muốn đã qua rồi - anh hẳn là đã quên…Và em cũng như đã quên…..
Được sửa bởi anh.nguyen ngày 2009-07-20, 10:26; sửa lần 1.
Ặc, chuyện đọc khó hiểu nhỉ?
Đọc mãi mới hiểu. Chắc mày cũng 1 lần như thế rồi ah?
Chắc ko có hư cấu đâu nhỉ. Noproblem. Bình thường như cân đường hộp sữa.
Chắc ko có hư cấu đâu nhỉ. Noproblem. Bình thường như cân đường hộp sữa.
handoivodoi- Đại úy
- Cung :
Lớp : 12A9
Khóa : 2001-2004
Nghề nghiệp : Quét rác
Tổng số bài gửi : 127
Điểm bài viết : 0
Ngày tham gia : 02/07/2009
Re: Trò thử...
Đã bảo là trò thử mà
Cái đó có thể là ko có thật
Mà nếu có thật đương nhiên là cũng chẳng sao rồi
ke ke
Cái đó có thể là ko có thật
Mà nếu có thật đương nhiên là cũng chẳng sao rồi
ke ke
Re: Trò thử...
tao đọc cũng chẳng hiểu gì cả
nó nói về cái gì vậy?
nó nói về cái gì vậy?
Gravity_Nguyen- Trung tá
- Cung :
Lớp : 12A9
Khóa : 2001-2004
Nghề nghiệp : Kĩ Sư Xây Dựng
Tổng số bài gửi : 261
Điểm bài viết : 2
Ngày tham gia : 02/07/2009
Mày ngu quá Trường Nông ah?
Có gì ko hiểu qua tao chỉ cho. Cái này cũng đơn giản thôi. Mà vẫn chưa hiểu thì thử cái biết ngay. Cái này trừu tượng lắm.
handoivodoi- Đại úy
- Cung :
Lớp : 12A9
Khóa : 2001-2004
Nghề nghiệp : Quét rác
Tổng số bài gửi : 127
Điểm bài viết : 0
Ngày tham gia : 02/07/2009
Re: Trò thử...
nói thế mà mày tưởng thật à???
cái gì chứ cái này bình thường thôi
đâu có gì mà trừu tượng
chỉ cần đọc đoạn đầu là tao hỉu ngay chuyện gì mà
cái gì chứ cái này bình thường thôi
đâu có gì mà trừu tượng
chỉ cần đọc đoạn đầu là tao hỉu ngay chuyện gì mà
Gravity_Nguyen- Trung tá
- Cung :
Lớp : 12A9
Khóa : 2001-2004
Nghề nghiệp : Kĩ Sư Xây Dựng
Tổng số bài gửi : 261
Điểm bài viết : 2
Ngày tham gia : 02/07/2009
Forum 12A9 :: Cuộc sống :: Tình yêu
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|